TED_TUỔI 30 KHÔNG PHẢI LÀ MỘT TUỔI 20 MỚI
Meg Jay
00:00
When
I was in my 20s, I saw my very first psychotherapy client. I was a Ph.D.
student in clinical psychology at Berkeley. She was a 26-year-old woman named
Alex.
00:14
Now
Alex walked into her first session wearing jeans and a big slouchy top, and
she dropped onto the couch in my office and kicked off her flats and told me
she was there to talk about guy problems. Now when I heard this, I was so
relieved. My classmate got an arsonist for her first client.
00:34
(Laughter)
00:35
And
I got a twentysomething who wanted to talk about boys. This I thought I could
handle.
00:55
But
I didn't handle it. With the funny stories that Alex would bring to session,
it was easy for me just to nod my head while we kicked the can down the road.
"Thirty's the new 20," Alex would say, and as far as I could tell,
she was right. Work happened later, marriage happened later, kids happened
later, even death happened later. Twentysomethings like Alex and I had
nothing but time.
01:08
But
before long, my supervisor pushed me to push Alex about her love life. I
pushed back.
01:28
I
said, "Sure, she's dating down, she's sleeping with a knucklehead, but
it's not like she's going to marry the guy."
01:36
And
then my supervisor said, "Not yet, but she might marry the next one.
Besides, the best time to work on Alex's marriage is before she has
one."
01:38
That's
what psychologists call an "Aha!" moment. That was the moment I
realized, 30 is not the new 20. Yes, people settle down later than they used
to, but that didn't make Alex's 20s a developmental downtime. That made
Alex's 20s a developmental sweet spot, and we were sitting there, blowing it.
That was when I realized that this sort of benign neglect was a real problem,
and it had real consequences, not just for Alex and her love life but for the
careers and the families and the futures of twentysomethings everywhere.
02:15
There
are 50 million twentysomethings in the United States right now. We're talking
about 15 percent of the population, or 100 percent if you consider that no
one's getting through adulthood without going through their 20s first.
02:30
(Laughter)
02:31
Raise
your hand if you're in your 20s. I really want to see some twentysomethings
here. Oh, yay! You are all awesome. If you work with twentysomethings, you
love a twentysomething, you're losing sleep over twentysomethings, I want to
see
—
Okay. Awesome, twentysomethings really matter.
02:49
So,
I specialize in twentysomethings because I believe that every single one of
those 50 million twentysomethings deserves to know what psychologists,
sociologists, neurologists and fertility specialists already know: that
claiming your 20s is one of the simplest, yet most transformative, things you
can do for work, for love, for your happiness, maybe even for the world.
03:16
This
is not my opinion. These are the facts. We know that 80 percent of life's
most defining moments take place by age 35. That means that eight out of 10
of the decisions and experiences and "Aha!" moments that make your
life what it is will have happened by your mid-30s. People who are over 40,
don't panic. This crowd is going to be fine, I think. We know that the first
10 years of a career has an exponential impact on how much money you're going
to earn. We know that more than half of Americans are married or are living
with or dating their future partner by 30. We know that the brain caps off
its second and last growth spurt in your 20s as it rewires itself for
adulthood, which means that whatever it is you want to change about yourself,
now is the time to change it. We know that personality changes more during
your 20s than at any other time in life, and we know that female fertility
peaks at age 28, and things get tricky after age 35. So your 20s are the time
to educate yourself about your body and your options.
04:32
So
when we think about child development, we all know that the first five years
are a critical period for language and attachment in the brain. It's a time
when your ordinary, day-to-day life has an inordinate impact on who you will
become. But what we hear less about is that there's such a thing as adult
development, and our 20s are that critical period of adult development.
04:59
But
this isn't what twentysomethings are hearing. Newspapers talk about the
changing timetable of adulthood. Researchers call the 20s an extended
adolescence. Journalists coin silly nicknames for twentysomethings like
"twixters" and "kidults."
05:16
(Laughing)
It's true!
05:18
As
a culture, we have trivialized what is actually the defining decade of
adulthood.
05:27
Leonard
Bernstein said that to achieve great things, you need a plan and not quite
enough time.
05:34
(Laughing)
Isn't that true?
05:36
So
what do you think happens when you pat a twentysomething on the head and you
say, "You have 10 extra years to start your life"? Nothing happens.
You have robbed that person of his urgency and ambition, and absolutely
nothing happens.
05:52
And
then every day, smart, interesting twentysomethings like you or like your
sons and daughters come into my office and say things like this: "I know
my boyfriend's no good for me, but this relationship doesn't count. I'm just
killing time." Or they say, "Everybody says as long as I get
started on a career by the time I'm 30, I'll be fine."
06:17
But
then it starts to sound like this: "My 20s are almost over, and I have
nothing to show for myself. I had a better résumé the day after I graduated
from college." And then it starts to sound like this: "Dating in my
20s was like musical chairs. Everybody was running around and having fun, but
then sometime around 30 it was like the music turned off and everybody
started sitting down. I didn't want to be the only one left standing up, so
sometimes I think I married my husband because he was the closest chair to me
at 30."
06:51
Where
are the twentysomethings here? Do not do that.
06:55
(Laughter)
06:57
Okay,
now that sounds a little flip, but make no mistake, the stakes are very high.
When a lot has been pushed to your 30s, there is enormous thirtysomething
pressure to jump-start a career, pick a city, partner up, and have two or
three kids in a much shorter period of time. Many of these things are
incompatible, and as research is just starting to show, simply harder and
more stressful to do all at once in our 30s.
07:26
The
post-millennial midlife crisis isn't buying a red sports car. It's realizing
you can't have that career you now want. It's realizing you can't have that
child you now want, or you can't give your child a sibling. Too many thirtysomethings
and fortysomethings look at themselves, and at me, sitting across the room,
and say about their 20s, "What was I doing? What was I thinking?" I
want to change what twentysomethings are doing and thinking.
08:01
Here's
a story about how that can go. It's a story about a woman named Emma. At 25,
Emma came to my office because she was, in her words, having an identity
crisis. She said she thought she might like to work in art or entertainment,
but she hadn't decided yet, so she'd spent the last few years waiting tables
instead. Because it was cheaper, she lived with a boyfriend who displayed his
temper more than his ambition. And as hard as her 20s were, her early life
had been even harder. She often cried in our sessions, but then would collect
herself by saying, "You can't pick your family, but you can pick your
friends."
08:45
Well
one day, Emma comes in and she hangs her head in her lap, and she sobbed for
most of the hour. She'd just bought a new address book, and she'd spent the
morning filling in her many contacts, but then she'd been left staring at
that empty blank that comes after the words "In case of emergency,
please call ..." She was nearly hysterical when she looked at me and
said, "Who's going to be there for me if I get in a car wreck? Who's
going to take care of me if I have cancer?"
09:17
Now
in that moment, it took everything I had not to say, "I will." But
what Emma needed wasn't some therapist who really, really cared. Emma needed
a better life, and I knew this was her chance. I had learned too much since I
first worked with Alex to just sit there while Emma's defining decade went
parading by.
09:41
So
over the next weeks and months, I told Emma three things that every
twentysomething, male or female, deserves to hear.
09:51
First,
I told Emma to forget about having an identity crisis and get some identity
capital. By "get identity capital," I mean do something that adds
value to who you are. Do something that's an investment in who you might want
to be next. I didn't know the future of Emma's career, and no one knows the future
of work, but I do know this: Identity capital begets identity capital. So now
is the time for that cross-country job, that internship, that startup you
want to try. I'm not discounting twentysomething exploration here, but I am
discounting exploration that's not supposed to count, which, by the way, is
not exploration. That's procrastination. I told Emma to explore work and make
it count.
10:46
Second,
I told Emma that the urban tribe is overrated. Best friends are great for
giving rides to the airport, but twentysomethings who huddle together with
like-minded peers limit who they know, what they know, how they think, how
they speak, and where they work. That new piece of capital, that new person
to date almost always comes from outside the inner circle. New things come
from what are called our weak ties, our friends of friends of friends. So
yes, half of twentysomethings are un- or under-employed. But half aren't, and
weak ties are how you get yourself into that group. Half of new jobs are
never posted, so reaching out to your neighbor's boss is how you get that
unposted job. It's not cheating. It's the science of how information spreads.
11:41
Last
but not least, Emma believed that you can't pick your family, but you can
pick your friends. Now this was true for her growing up, but as a
twentysomething, soon Emma would pick her family when she partnered with
someone and created a family of her own. I told Emma the time to start
picking your family is now.
12:02
Now
you may be thinking that 30 is actually a better time to settle down than 20,
or even 25, and I agree with you. But grabbing whoever you're living with or
sleeping with when everyone on Facebook starts walking down the aisle is not
progress. The best time to work on your marriage is before you have one, and
that means being as intentional with love as you are with work. Picking your
family is about consciously choosing who and what you want rather than just
making it work or killing time with whoever happens to be choosing you.
12:41
So
what happened to Emma? Well, we went through that address book, and she found
an old roommate's cousin who worked at an art museum in another state. That
weak tie helped her get a job there. That job offer gave her the reason to
leave that live-in boyfriend. Now, five years later, she's a special events
planner for museums. She's married to a man she mindfully chose. She loves
her new career, she loves her new family, and she sent me a card that said,
"Now the emergency contact blanks don't seem big enough."
13:17
Now
Emma's story made that sound easy, but that's what I love about working with
twentysomethings. They are so easy to help. Twentysomethings are like
airplanes just leaving LAX, bound for somewhere west. Right after takeoff, a
slight change in course is the difference between landing in Alaska or Fiji.
Likewise, at 21 or 25 or even 29, one good conversation, one good break, one
good TED Talk, can have an enormous effect across years and even generations
to come.
13:55
So
here's an idea worth spreading to every twentysomething you know. It's as
simple as what I learned to say to Alex. It's what I now have the privilege
of saying to twentysomethings like Emma every single day: Thirty is not the
new 20, so claim your adulthood, get some identity capital, use your weak
ties, pick your family. Don't be defined by what you didn't know or didn't
do. You're deciding your life right now.
14:27
Thank
you.
14:28
(Applause)
|
00:12
Khi tôi ở vào độ tuổi 20,
tôi có một khách hàng đầu tiên đến điều trị tâm lý. Lúc ấy tôi đang là nghiên
cứu sinh Tiến sĩ về ngành trị liệu tâm lý tại Berkeley. Khách hàng của tôi là
một cô gái 26 tuổi tên Alex.
00:14
Khi Alex đến buổi điều trị đầu
tiên, cô ấy mặc quần bò với một chiếc áo khoác dài, ngồi vào băng ghế trong
văn phòng của tôi và tháo bỏ đôi dép lê, rồi nói với tôi rằng cô ấy đến để
nói về những vấn đề liên quan đến đàn ông. Và khi nghe cô ấy nói vậy, tôi thấy
nhẹ cả người. Người bạn cùng lớp của tôi đã có khách hàng đầu tiên là một kẻ
gây hỏa hoạn.
00:34
(Cười)
00:35
Và tôi thì có một khách hàng
đang ở độ tuổi 20 và muốn nói chuyện về đàn ông. Tôi nghĩ rằng mình có thể
giúp được cô ấy.
00:55
Thế nhưng tôi đã không thể.
Với những câu chuyện thú vị mà Alex kể khi tới điều trị, tôi chỉ cần gật gù
cái đầu trong khi cố gắng câu giờ. Alex nói rằng "30 tuổi là tuổi 20 mới",
và theo tôi, cô ấy đúng. Công việc đến sau, hôn nhân đến sau, con cái đến
sau, thậm chí là cái chết cũng đến sau. Ở độ tuổi 20 như Alex và tôi, chúng
tôi chẳng có gì ngoài thời gian.
01:20
Nhưng trước đó, người hướng
dẫn của tôi đã buộc tôi phải buộc Alex nghĩ đến cuộc sống hôn nhân của cô ấy.
Và tôi đã cãi lại .
01:28
Tôi nói rằng, "Chắc chắn
rồi, cô ấy đang hẹn hò đấy chứ, cô ấy thậm chí còn đang lên giường với một cậu
trai khù khờ, nhưng dường như cô ta sẽ không cưới cậu ấy làm chồng."
01:36
Và lúc đó, người hướng dẫn của
tôi đã nói rằng, "Đúng là chưa cưới nhưng có thể cô ấy sẽ cưới người tiếp
theo. Ngoài ra, thời điểm tốt nhất đề giúp đỡ Alex về vấn đề hôn nhân là trước
khi cô ấy thực sự yêu ai đó."
01:38
Và các nhà tâm lý gọi đó là
thời điểm "Aha!" Đó là lúc mà tôi nhận ra rằng, 30 tuổi không phải
là một tuổi 20 mới. Đúng vậy, người ta ổn định muộn hơn trước kia, nhưng điều
đó không khiến cho tuổi 20 của Alex trở thành một thời kỳ phát triển trì trệ
Thay vào đó là một thời kỳ tốt để khai thác và phát triển thế mà chúng ta lại
đang ở đó và phung phí nó. Đó là lúc tôi nhận ra rằng sự xao nhãng tưởng như
không đáng kể này thực sự lại là một vấn đề và sẽ để lại những hậu quả thực,
không chỉ cho Alex, cho cuộc sống hôn nhân của cô ấy mà còn cho sự nghiệp,
gia đình và tương lai của những ai đó khác cũng ở vào độ tuổi 20 như cô.
02:15
Có tới cả 50 triệu người ở độ
tuổi 20 hiện đang sống ở Mỹ. Chúng ta đang nói về 15% dân số, hoặc 100% nếu
như bạn cho rằng bất cứ ai muốn bước vào tuổi trưởng thành cũng cũng đều phải
trải qua tuổi 20 cả.
02:30
02:31
Bây giờ, hãy giơ tay lên nếu
các bạn đang ở độ tuổi 20. Tôi rất muốn nhìn thấy những bạn ở độ tuổi 20
trong khán phòng này. Ồ! Tuyệt lắm! Tất cả các bạn đều tuyệt vời! Nếu các bạn
đang làm việc cùng, hoặc đang yêu, hoặc lo lắng vì những người ở độ tuổi 20,
thì tôi cũng muốn biết các bạn đâu ạ?
Vâng, tuyệt vời, độ tuổi 20
thực sự đáng bàn đấy.
02:49
Do vậy tôi tập trung nghiên
cứu về lứa tuổi này bởi tôi tin rằng bất cứ ai trong số 50 triệu bạn trẻ ở độ
tuổi 20 đều đáng được biết điều mà các nhà tâm lý các nhà xã hội học, thần
kinh học và chuyên gia sinh sản đều đã biết việc khẳng định tuổi 20 của mình
thì đơn giản nhưng cũng mang tính đột phá nhất mà bạn có thể làm cho công việc,
tình yêu, hạnh phúc của mình hay thậm chí có thể là cho cả thế giới.
03:16
Đây không phải là ý kiến của
tôi. Đó hoàn toàn là sự thật. Chúng ta đều biết rằng 80% thời khắc quyết định
của cuộc đời đều xảy ra trước tuổi 35. Điều đó có nghĩa là 8 trong số 10 quyết
định và trải nghiệm hay thời khắc "Aha!" định hình cuộc đời bạn
cũng sẽ xảy ra trước khi bạn bước vào tuổi 35. Những ai mà trên 40 tuổi thì
cũng đừng hoảng sợ. Tôi nghĩ các bạn ở đây sẽ ổn cả thôi, tôi nghĩ vậy. Chúng
ta biết rằng 10 năm đầu sự nghiệp có một tầm ảnh hưởng lớn đến số tiền mà bạn
có thể kiếm được trong tương lai. Chúng ta biết rằng hơn một nửa số người Mỹ
đã kết hôn, đang sống cùng hoặc đang hẹn hò với người bạn đời tương lai trước
khi bước sang tuổi 30 . Và chúng ta biết rằng bộ não sẽ không phát triển giai
đoạn thứ hai và giai đoạn cuối khi bạn ở vào tuổi 20 vì lúc ấy bộ não bắt đầu
chuẩn bị cho giai đoạn trưởng thành. Điều này có nghĩa là nếu bạn muốn thay đổi
bất cứ điều gì ở bản thân mình thì lúc này chính là thời điểm để thay đổi.
Chúng ta biết tính cách ở độ tuổi 20 sẽ thay đổi nhiều hơn so với bất kì thời
điểm nào trong đời, và khả năng sinh sản của nữ cũng đạt đỉnh vào độ tuổi 28,
và mọi thứ sẽ trở nên khó khăn hơn khi chúng ta bước qua tuổi 35. Do đó, độ
tuổi 20 chính là thời điểm bạn cần giáo dục bản thân mình về chính cơ thể của
bạn cũng như những lựa chọn.
04:32
Khi nói đến quá trình phát
triển của trẻ em, chúng ta đều biết rằng 5 năm đầu đời là giai đoạn rất quan
trọng cho việc phát triển ngôn ngữ và những liên kết trong não bộ. Đó là thời
điểm khi mà cuộc sống thường nhật có một tác động vô cùng lớn đến con người của
bạn sau này. Nhưng những gì chúng ta ít được nghe đó là sự trưởng thành, và
chính tuổi 20 là giai đoạn rất quan trọng trong quá trình trưởng thành.
04:59
Nhưng đây cũng không phải là
điều mà những bạn đang ở độ tuổi 20 được nghe . Báo chí nói về thời gian biểu
thay đổi trong giai đoạn trưởng thành. Các nhà nghiên cứu gọi tuổi 20 là thời
thanh niên kéo dài. Những phóng viên đặt cho các bạn ở độ tuổi 20 những cái
tên rất buồn cười chẳng hạn như "em bé to xác".
05:16
Mà đúng như vậy.
05:18
Như một thói quen, chúng ta
thường xem nhẹ những gì định hình nên 10 năm trưởng thành.
05:27
Leonard Bernstein nói rằng để
đạt được những điều vĩ đại bạn cần phải có một kế hoạch chứ không phải là có
đủ thời gian.
05:34
Điều đó không đúng sao?
05:36
Vậy bạn nghĩ điều gì sẽ xảy
ra khi bạn vỗ vào đầu một người ở tuổi 20 và nói với họ rằng "Em sẽ có
thêm 10 năm để bắt đầu cuộc đời mình"? Sẽ không có gì xảy ra cả. Mà sự
thật là bạn vừa cướp đi khát vọng và động lực của người đó, và hoàn toàn
không có gì xảy ra cả.
05:52
Và rồi hàng ngày, càng nhiều
những bạn trẻ tuổi 20 thông minh và thú vị giống như các bạn hoặc con trai và
con gái của các bạn sẽ tới văn phòng của tôi và nói những điều đại loại như:
"Em biết rằng bạn trai của em không hợp với em, nhưng mối quan hệ này
không thực sự có ý nghĩa em chỉ đang giết thời gian mà thôi." Hoặc các bạn
trẻ này sẽ nói, "Ai cũng bảo em rằng khi nào em có công việc ở tuổi 30,
thì khi ấy em sẽ ổn"
06:17
Và rồi các bạn trẻ này lại bắt
đầu nói: "Tuổi 20 của em sắp qua rồi và em chưa làm được gì cho bản thân
cả. Ngay sau khi tốt nghiệp đại học, em đã có một hồ sơ khá tốt." Và rồi
cuộc nói chuyện lại tiếp tục thế này: "Hẹn hò khi em 20 giống như là trò
chơi nghe nhạc và giành ghế. Ai cũng chạy vòng quanh chiếc ghế và cảm thấy
vui vẻ, nhưng rồi khi vào độ tuổi 30 dường như nhạc bị tắt đi và mọi người bắt
đầu ngồi xuống. Em không muốn mình là người duy nhất còn đứng, do vậy đôi khi
em nghĩ, việc em lấy chồng là vì anh ấy là chiếc ghế ở gần em nhất khi em 30.
06:51
" Các bạn thanh niên ở tuổi 20 đang ngồi
chỗ nào trong khán phòng này ạ? Các bạn đừng như vậy nhé.
06:55
06:57
Điều đó nghe có vẻ khiếm
nhã, nhưng đừng phạm sai lầm, sự đánh cược sẽ rất cao. Khi mọi thứ đều dồn đến
tuổi 30 của các bạn, sẽ có một áp lực vô cùng lớn vào tuổi 30 chẳng hạn như
khởi nghiệp, tìm nơi ở, chọn bạn đời, và có 2 hay 3 đứa con trong một khoảng
thời gian ngắn hơn rất nhiều. Những điều này khó mà tương thích được với
nhau, và như nghiên cứu đã chỉ ra, mọi việc trở nên khó khăn và áp lực hơn
khi tất cả đều dồn vào độ tuổi 30.
07:26
Cuộc khủng hoảng hậu trung
niên không phải là việc mua một chiếc xe hơi thể thao màu đỏ, mà là khi bạn
nhận ra rằng bạn sẽ không thể có được sự nghiệp mà bạn thực sự muốn, là khi bạn
nhận ra rằng bạn cũng sẽ không có được đứa con mà bạn hằng mong đợi, hay
không thể sinh thêm cho con một đứa em. Có quá nhiều người ở độ tuổi 30 và 40
tự nhìn lại mình và nhìn tôi khi tới văn phòng để được tư vấn và họ nói về tuổi
20 của mình, "Tôi đã làm gì? Tôi đã nghĩ gì lúc đó nhỉ?" Tôi muốn
thay đổi những gì các bạn trẻ ở tuổi 20 đang làm và đang suy nghĩ.
08:01
Và sau đây là câu chuyện về
cách mà tôi thay đổi họ. Đó là câu chuyện về một người phụ nữ có tên là Emma.
Khi 25 tuổi, Emma đến văn phòng của tôi vì theo như lời cô ấy, thì cô ấy có một
sự khủng hoảng về nhân dạng. Cô ấy nói rằng cô ấy nghĩ mình có thể làm việc
trong ngành nghệ thuật hoặc giải trí, nhưng cô ấy đã không thể tự quyết định
được, do vậy cô ấy đã dành ra vài năm cuối của độ tuổi 20 để suy nghĩ. Để tiết
kiệm, cô ấy sống với một người bạn trai người luôn tỏ ra nóng nảy thay vì thể
hiện khát vọng của anh ta. Và cũng như tuổi 20, cuộc sống trước đó của cô ấy
thậm chí còn khó khăn hơn. Cô ấy thường khóc mỗi khi đến văn phòng của chúng
tôi, nhưng rồi trấn tĩnh lại và nói rằng, "Không ai chọn được gia đình
nhưng có thể chọn bạn mà chơi.''
08:45
Và một ngày nọ, Emma đến,
cúi gằm mặt xuống, và khóc nức nở hàng tiếng đồng hồ. Cô ấy vừa mua một cuốn
sổ danh bạ, và cô ấy dành cả buổi sáng để điền các số điện thoại vào, nhưng rồi
bỗng nhiên cô ấy nhìn chằm chằm vào một chỗ trống đằng sau cụm từ "Trong
trường hợp khẩn cấp xin vui lòng liên hệ theo số... ." Cô ấy gần như hoảng
loạn khi nhìn tôi và nói, "Liệu ai có thể ở bên cạnh em khi em bị tai nạn
xe ô tô? Ai sẽ chăm sóc nếu em bị ung thư?"
09:17
Tại thời điểm đó, tôi đã phải
dằn lòng để không nói rằng "Chị sẽ là người đó." Nhưng người mà
Emma cần không phải là các chuyên gia trị liệu tâm lý mà là người thực sự biết
quan tâm cô ấy. Emma cần một cuộc sống tốt hơn và tôi biết đây là cơ hội của
Emma. Tôi đã học được rất nhiều điều kể từ lần đầu tiên làm việc với Alex đó
là khi ngồi đó và chứng kiến quãng thời gian 10 năm định hình của Emma trôi
qua.
09:41
Thế nên các tuần và các
tháng sau đó, tôi đã nói với Emma rằng có 3 điều mà bất kì ai ở độ tuổi 20,
dù trai hay gái, cũng đều đáng được nghe.
09:51
Điều đầu tiên, tôi nói với
Emma rằng hãy quên sự khủng hoảng về nhân dạng đi và đầu tư cho nhân cách. Điều
này có nghĩa là, cần phải tăng giá trị cho bản thân mình. Cần đầu tư cho con
người mà em muốn trở thành trong tương lai. Tôi không biết tương lai sự nghiệp
của Emma và không ai biết được, nhưng tôi biết điều này: Đầu tư cho nhân cách
sẽ lại sinh ra đầu tư nhân cách. Do đó đây là thời điểm cho công việc tại nước
ngoài, cho thời gian thực tập và khởi nghiệp mà bạn muốn thử. Ở đây tôi không
coi nhẹ sự khám phá ở độ tuổi 20, mà tôi chỉ coi nhẹ sự khám phá mà không phải
là khám phá thực sự. Đó chính là sự chần chừ. Tôi đã nói với Emma cần phải
làm việc và làm việc có hiệu quả.
10:46
Thứ hai, tôi đã nói với Emma
rằng dân thành thị thường bị đánh giá thái quá. Những người bạn tốt sẽ cho ta
đi nhờ tới sân bay, nhưng những bạn trẻ tuổi 20 tụ tập với những người đồng
trang lứa có cùng suy nghĩ, họ hạn chế số người mà họ biết, điều họ biết,
cách họ nghĩ, cách họ nói và nơi họ làm việc. Đó là một cách đầu tư mới, người
mới để hẹn hò luôn luôn đến từ bên ngoài các mối quan hệ khép kín. Những điều
mới tới từ những cái mà chúng ta gọi là mối quan hệ lỏng lẻo, đó là người bạn
của bạn của bạn chúng ta. Và một nửa số những người ở độ tuổi 20 thì thất
nghiệp hoặc chưa có việc làm. Nhưng nửa còn lại thì có và chính những mối
quan hệ lỏng lẻo là cách mà bạn gia nhập vào nhóm có-việc-làm. Một nửa số
công việc mới sẽ chẳng bao giờ được công bố, do vậy cần tiếp cận với sếp của
hàng xóm nhà bạn là cách để bạn có được công việc không được công bố đó.
Không phải là lừa đảo. Mà đó là khoa học về cách thức thông tin được lan truyền.
11:41
Cuối cùng, Emma tin rằng bạn
không thể lựa chọn gia đình, nhưng bạn có thể chọn bạn mà chơi. Và giờ đây điều
đó hoàn toàn đúng với sự trưởng thành của cô ấy, nhưng khi ở độ tuổi 20, Emma
cũng sẽ sớm lựa chọn cho mình một gia đình khi cô ấy kết hôn với một ai đó và
tạo lập gia đình của riêng mình. Tôi đã nói với Emma rằng thời điểm để tiến
hành lựa chọn cho mình một gia đình là ngay lúc này.
12:02
Bây giờ bạn có thể nghĩ rằng
tuổi 30 thực sự là thời điểm lý tưởng để ổn định hơn là tuổi 20, hay thậm chí
25, và tôi đồng ý với bạn. Nhưng việc vớ bừa một ai đó để sống hay ngủ cùng
khi mọi người trên Facebook bắt đầu kết hôn thì lại không phải là cách hay.
Thời điểm tốt nhất để suy nghĩ về hôn nhân là trước khi bạn có người yêu, và
điều đó có nghĩa là cần phải luôn có mục đích với tình yêu cũng như là với
công việc. Việc lựa chọn gia đình là việc tỉnh táo lựa chọn ai và điều mà bạn
muốn chứ không đơn giản chỉ là kết hôn hay giết thời gian với bất kì ai tình
cờ lựa chọn bạn.
12:41
Vậy đã có chuyện gì xảy ra với
Emma? Chúng tôi đã xem qua cuốn sổ danh bạ đó, và cô ấy đã tìm thấy một người
họ hàng của bạn cùng phòng cũ hiện đang làm việc tại một bảo tàng nghệ thuật ở
một bang khác. Mối quan hệ lỏng lẻo đó đã giúp cô ấy có được công việc ở đó.
Công việc đó cho cô ấy lý do để rời bỏ người bạn trai đang ở cùng mình. Bây
giờ, sau 5 năm, cô ấy trở thành một người tổ chức sự kiện đặc biệt cho các bảo
tàng. Cô ấy đã kết hôn với một người đàn ông mà cô ấy lựa chọn bằng cả trái
tim mình. Cô ấy yêu sự nghiệp mới, cô ấy yêu gia đình mới, và cô ấy gửi cho
tôi một tấm thiệp ghi rằng, "Bây giờ phần để trống cho số điện thoại khẩn
cấp dường như không còn đủ lớn nữa."
13:17
Câu chuyện của Emma nghe có
vẻ dễ dàng, nhưng đó lại là điều tôi yêu thích khi làm việc với những người ở
độ tuổi 20. Họ rất dễ để giúp. Tuổi 20 giống như những chiếc máy bay sắp sửa
rời LAX- sân bay quốc tế Los Angeles, hướng về một nơi nào đó ở bờ Tây. Ngay
khi cất cánh, chỉ cần một chút thay đổi nhỏ trong lịch trình cũng đủ để tạo
ra sự khác biệt về điểm đến ở Alaska hay ở Fiji. Tương tự như vậy, ở độ tuổi
21 hay 25 hoặc thậm chí 29, một cuộc trò chuyện hiệu quả, một chút nghỉ ngơi,
hay một bài thuyết trình hay của TED, cũng đủ để tạo ra hiệu quả rất lớn
trong nhiều năm và thậm chí là nhiều thế hệ.
13:55
Đây chính là một ý tưởng hay
đáng để chia sẻ với những người ở độ tuổi 20 mà các bạn biết. Cũng đơn giản
như những gì tôi đã học được để nói với Alex. Và bây giờ tôi đã có một đặc ân
để nói với những bạn trẻ tuổi 20 giống Emma mỗi ngày rằng: 30 tuổi không phải
là tuổi 20 mới, do đó cần phải khẳng định mình, đầu tư cho nhân cách, tận dụng
các mối quan hệ lỏng lẻo, lựa chọn gia đình cho chính mình. Đừng để bị định
hình bởi những gì bạn không biết hoặc không làm. Ngay bây giờ hãy tự quyết định
cuộc đời của mình.
14:27
Xin chân thành cảm ơn các bạn.
14:28
(Vỗ tay)
|