VÌ SAO TRỞ VỀ NHÀ KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ THẤT BẠI

VÌ SAO TRỞ VỀ NHÀ KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ THẤT BẠI

= WHY GOING HOME DOES NOT MEAN FAILURE






“You’re going home?” I asked her as we sat in the hostel’s common room.
“Bạn sắp về nhà à?” Tôi hỏi cô ấy khi chúng tôi ngồi trong phòng sinh hoạt chung của nhà khách.
“Yeah, I really miss my boyfriend and family. This long-term travel thing just isn’t for me.
“Ừ, tôi nhớ bạn trai và gia đình mình. Chuyện du lịch dài ngày như thế này không phải dành cho tôi.
I’ve cut my trip short and will be going home in a few weeks.”
Tôi đã rút ngắn chuyến đi của mình và sẽ về nhà trong vài tuần tới. “
“Wow!” I replied. “Well, it’s important to do what makes you happy.
“Wow!” tôi đáp. “Ừ thì, quan trọng là bạn phải làm điều khiến mình hạnh phúc.
 At the very least, traveling taught you something about what you do and do not like. That’s a win.”
Ít nhất thì du lịch cũng giúp bạn nhận ra mình thích và không thích điều gì. Thế đã là tốt lắm rồi.”
And, with that, we moved on with the conversation.
Và, với câu nói đó, chúng tôi tiếp tục nói chuyện khác.
She, like many others I’ve met on the road, headed back home, not in defeat, but victorious, content in the knowledge they discovered more about themselves.
Cô ấy, cũng giống như nhiều người khác tôi đã gặp trên đường, quay trở về nhà, không phải trong sự thất bại mà là sự thắng lợi và hài lòng khi biết rằng họ đã khám phá nhiều hơn về bản thân mình.
When I began my travels, a million and one fears and worst-case scenarios went through my mind.
Khi tôi bắt đầu chuyến đi của mình, hàng triệu nỗi lo và tình huống xấu nhất lướt qua đầu tôi.
What if I can’t make it? What if I can’t find friends? What if I get so lost I can’t find my way back? What if I get sick? What if I run out of money?
Lỡ như mình không làm được? Lỡ như mình không thể tìm được bạn bè? Lỡ như mình đi lạc và không tìm được đường về? Lỡ như mình bị bệnh? Lỡ như mình cạn túi?
What if, what if, what if!
Lỡ như, lỡ như, lỡ như!
Thanks to the many emails I get, I know those thoughts go through the minds of others too.
Nhờ vào chỗ email mà tôi nhận được, tôi biết rằng những suy nghĩ đó cũng lướt qua đầu của nhiều người khác.
Many of those “what ifs” keep people from going on the road.
Rất nhiều trong số “lỡ như” đó đã giữ chân người ta lên đường.
We can become so paralyzed by our fear of failure that we forget that all those fears don’t matter because no matter what happens, we can always come home.
Chúng ta có thể bị nỗi sợ thất bại làm cho tê liệt đến mức quên mất rằng những nỗi sợ đó không quan trọng, vì dù cho chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, chúng ta luôn luôn có thể quay trở về nhà.
It’s okay to say “You know what? I miss my home, I miss my friends, I hate hostels, and it turns out my idea of travel involves moving from one luxury resort to the next.”
Sẽ không có chuyện gì xảy ra khi bạn nói “Bạn biết không? Tôi nhớ nhà, tôi nhớ bạn bè, tôi ghét những nhà khách, và hoá ra quan niệm của tôi về đi du lịch là di chuyển từ resort sang trọng này sang resort sang trọng khác.”
The most important thing is that you tried and you learned.
Điều quan trọng nhất là bạn đã cố gắng và bạn đã học được.
I had no idea long-term travel would work for me. My original trip was only for a year and I could have decided to come home three months in.
Tôi hoàn toàn không biết rằng mình có thể du lịch lâu dài. Chuyến đi ban đầu của tôi chỉ trong 1 năm và tôi đã có thể quyết định về nhà sau 3 tháng.
But here I am, seven years later, still in love with travel.
Nhưng tôi đang ở đây, 7 năm sau, vẫn yêu thích đi du lịch.
But I would have never known if I didn’t ignore my fears and try.
Nhưng tôi đã có thể không biết điều đó nếu tôi đã không bỏ qua nỗi sợ của mình và thử.
We can give in to fear, the “what ifs”, and the worry, and instead stay safe at home.
Chúng ta có thể đầu hàng nỗi sợ hãi, những câu “lỡ như”, và nỗi lo, và thay vào đó chọn cách an toàn ở nhà.
Or you can head out the door and try.
Hoặc bạn có thể bước ra khỏi cánh cửa và thử.
Who cares if you decide to cut your trip short? Who cares if you think “this life isn’t for me?”
Ai quan tâm nếu bạn rút ngắn chuyến đi của mình? Ai quan tâm nếu bạn nghĩ “cuộc sống này không giành cho tôi”?
You travel for yourself. You do this for you.
Bạn du lịch cho chính bạn. Bạn đi vì bạn.
When I decided last year that after over 6 years of almost constantly being on the move, it was time to settle down and create roots somewhere, a lot of people emailed me, expressing sadness that I had “given up” traveling.
Năm ngoái, khi tôi quyết định là sau hơn 6 năm gần như liên tục di chuyển, đã tới lúc ổn định cuộc sống và bám rễ đâu đó, nhiều người đã email cho tôi, bày tỏ nỗi buồn khi tôi đã “từ bỏ” việc du lịch.
But times — and people — change. I had nothing to prove by continuing to travel when my desires lay elsewhere.
Nhưng thời gian – và con người – thay đổi. Tôi không có gì phải chứng tỏ bằng cách tiếp tục du lịch, trong khi mong muốn của tôi đã nằm ở nơi khác.
Travel is a personal experience and at the end of the day, how you feel about it is the only thing that matters.
Du lịch là một kinh nghiệm cá nhân và cuối cùng, cách bạn cảm nhận về điều đó là thứ duy nhất bạn cần quan tâm.
 I still believe life on the road is amazing — but sometimes I went to head off that road for a while and sit in front of my TV watching a movie.
Tôi vẫn tin rằng cuộc sống nay đây mai đó thật tuyệt – nhưng thỉnh thoảng tôi rời khỏi con đường một thời gian để ngồi trước TV xem một bộ phim.
So if you’ve been thinking about traveling but worry you can’t make it a full year around the world or that you might not have the skills to travel, I say to you:
Vậy nên nếu bạn vẫn luôn suy nghĩ về việc đi du lịch nhưng lo lắng rằng bạn không thể trụ nổi 1 năm tròn vòng quanh thế giới, hay lo rằng bạn có thể không có những kỹ năng để đi du lịch, tôi xin nói với bạn rằng:
who cares? You can always head home if you want.
ai quan tâm cơ chứ? Bạn luôn luôn có thể trở về nhà nếu bạn muốn.
So what if you can’t make it? What if others think that? I say it doesn’t matter.
Vậy lỡ như bạn không làm được? Lỡ như người khác nghĩ như vậy? Tôi xin nói với bạn rằng điều đó không có ý nghĩa gì cả.
Because returning home is not a failure.
Bởi vì quay về nhà không phải là một thất bại.
Travel teaches us about ourselves and makes us better people.
Đi du lịch dạy chúng ta về bản thân và làm cho chúng ta trở thành người tốt hơn.
Deciding to come home simply means travel taught you something about yourself you wouldn’t have known otherwise – that extended travel is not for you.
Quyết định trở về nhà đơn giản nghĩa là đi du lịch đã cho bạn thấy một điều về bản thân bạn mà nếu không đi bạn đã không biết – rằng du lịch lâu dài không dành cho bạn.
And there is nothing wrong with that.
Và không có gì sai với điều đó cả.
Take a chance.
Hãy nắm lấy cơ hội.
Because the path back will always be there, but the path forward might not.
Vì đường trở về luôn luôn ở đó, nhưng đường đi tới có thể không.
So travel and learn something about yourself.
Vậy nên hãy đi và học điều gì đó về bản thân mình.
Even if what you learn is you’d rather be home.
Ngay cả khi điều bạn học được là bạn thà ở nhà còn hơn.


Translated by Hoàng Vân



NGỌC THU

ARTCANDY SHOP NGỌC THU -     Trên   bước   đường   THÀNH   CÔNG , không   có   dấu   chân   của   những   kẻ   LƯỜI   BIẾNG . ...