Family Album USA - Episode 10 - Smell The Flowers





Family Album USA: Episode 10 - Smell The Flowers


Act I

In act one, Susan goes over her schedule. She has a very busy day. She has calls to make. And she has meetings to attend. But Susan thinks she forgot something. What did Susan forget?

SamGood morning, Susan.
SusanGood morning, Sam . What's the chedule today?
SamTen 0'clock, telephone FAO Schwarz about the new twin baby dolls.
SusanOK.
SamTelephone Mrs. Zaskey at the advertising agency.
SusanI did that. Go on.
SamEleven 0'clock, approve the sketches for the toy spaceship.
SusanWhere are they?
SamRight here.
SusanDid you look at them?
SamYes, I did.
SusanWhat do you think of the spaceship?
SamI think the kids'll love it.
SusanWould you show me the drawings, please?
SamHuh.
SusanNow, what else is on the schedule today?
SamWell, at one o'clock you have a lunch appointment with Mr.Levine, the client from the Toytown Stores.
SusanWhere?
SamAt Rossano's.
SusanHmm. Anything else?
SamAt four o'clock, you have a meeting with the production staff in the conference room.
SusanMake sure everybody is at that meeting.
SamWill do. At six you're meeting Mr.Ozawa.
SusanOh, yes. Are his models here?
SamThey're in my office.
SusanI'd like to see them.
SamRight.
SusanWhat else?
SusanCome on, Sam...
SamYou work hard, Susan. When was your last day off?
SusanHmm. I can't remember.
SamYou really ought to take some time off.
SusanWhat for?
SamTo enjoy the simple things in life...
SusanI know, Sam. Maybe soon.
SamTo smell the flowers.
SusanOh, wait a minute.What's today' date?
SamToday is the twelfth. Why?
SusanIt seems to me I scheduled something else.
SamThere's nothing else in the appointment book.
SusanI'm sure I did. Oh, well, I'll probably remember it later.
SamI hope it isn't important.
SusanHmm. It's probably nothing. OK, let's get started. Would you call Priscilla Smith at FAO Schwarz, please?
SamRight.
SamThese are the models from the Japanese film maker.
SusanThank you. Just put them on my desk.
SamAnd the new drawings for the toy spaceship.
SusanWonderful. That was fast.
SamWe have a new artist. She's very talented.
SusanWhat time is it, anyway? My watch stopped.
SamIt's evelen thirty.
SusanWhat time is my lunch date with Bill Levine.
SamOne 0'clock.
SusanRemind me to leave at twelve forty-five.
SamDid you remember your other appointment for today?
SusanNo, but I have a feeling it's going to be too late when I do remember.
SusanYes, Sam?
SamI just solved the mystery.
SusanWhat did I forget?
SamYou have some guests in the reception room.
SusanWhat? Who?
SamMr. Harry Bennett and his daughter.
SusanI remember! Oh... Harry! I made a lunch date with him and his daughter weeks ago.
SamIs he a client?
SusanHe's a friend.
SamWell, He's here with his daughter to have lunch.
SusanI met her at Thankgiving, and I promised to have lunch with both of them today.
SamYes, indeed. What are you going to do about your appointment with Mr.Levine?
SusanAny suggestions? Oh!


Act II

Coming up in Act Two, Susan greets Harry and Michelle. But Michelle may not want to have lunch. Later on, they go out. And Susan tries to talk to Michelle. What's on Michelle's mind?

SusanHi, Michelle. Hello, Harry. It's nice to see you again.
MichelleHello.
HarryHi, Susan. We have both been excited about seeing you and having lunch with you today. Michelle picked these flowers out for you.
MichelleDaddy, can we go soon?
HarryWe're going to go to lunch in a few minutes, honey.
MichelleBut I'm thirsty.
HarryOK. You go out and get a drink of water at the fountain.
SusanThe fountain is over there, Michelle.Near the Exit sign.
MichelleThank you.
HarryMichelle is a little shy.
SusanI used to be that way when I was her age. Harry, if Michells doesn't want to go, we don't have to.
HarryShe'll be fine. Remember, I haven't dated anyone else since her mother died. This is a little difficult for her. Are you ready to go?
SusanYes. But could you wait one minute? I have a call to make. Would you excuse me?
SusanSam, get Mr. Levine a Toytown Stores on the telephone for me, please.
SamRight. Hello. Susan Stewart calling Mr. Levine please. He's on the phone
SusanMr. Levine, Susan Stewart. I find myself in an barrassing situation. I made another lunch date for today and forgot to enter it in my appointment book. Can you and I meet for drinks tomorrow? I'd really appreciate it... Yes...Thank you...Tomorrow at five o'clock at the Biltrnore. I'll see you then. Thank you, Mr.Levine.
WaiterWelcome to the South Street Restaurant, folks. What'll it be?
HarryWhat do you recommend?
WaiterWell, the crab salad's always a big hit.
HarrySusan, would you like the crab salad?
SusanI'd love the crab salad.
HarryMichelle, would you like to try the crab salad, too?
MichelleOK, Daddy.
HarryWe'll have threecrab salads and a pitcher of lemonade.
WaiterHelp yourself to celery and carrots and other vegetables.
HarryWe used to catch crabs.
SusanWhere was that?
HarryWe had a summer house on Fire lsland. Do you remember, Michelle?
MichelleSure. You and Mommy used to take me on the ferryboat.
HarrySometimes, at night, we would go down to the beach and catch crabs, remember?
MichelleWith a piece of meat on a string!
HarryRight. Well, I think I'm going to go get us all some vegetables.
WaiterThere you go.
SusanThank you.
WaiterAnd some ice-cold lemonade.
SusanThank you.
WaiterEnjoy it.
SusanMichelle, can I help you with the lemonade?
MichelleNo, thank you, I'll wait for my father.
SusanMichelle, can we have a talk?
MichelleSure.
SusanI know you miss your mother.
MichelleYou do?Susan: Yes. And I'm not trying to take her place.
MichelleThen why are you and Daddy spending so much time together?
SusanBecaue we like each other. And right now, he needs a friend.
MichelleI'm his friend.
SusanI know you are.
MichelleSometimes he's very sad.
SusanAnd so are you, I think.
MichelleSometimes.
SusanI'd like to be your friend, too. Will you let me be your friend, Michelle?
HarrySo, what were you two talking about?
MichelleJust girl talk, daddy. It's too hard to explain.
HarryYou're probably right. Well, let's get started.


Act III

In Act Three, Susan, Harry and Michelle have a lot of fun together. But Susan has work to do. Harry is disappointed. Michelle is disappointed, too. What will Susan do?

SusanOh, it's a quarter to four, and I have a production meeting at four.
HarryI planned to take you for a ride in Central Park in a horse and carriage.
SusanHarry, I'd love to , but I have work to do.
HarryOK. We'll walk back to your office with you. It's so nice out. I decided to forget about my accounting problems and just enjoy this beautiful spring day. Take the time, Susan.
SusanI know I should, but... well, there are too many things to do.
HarryI understand. I'll go for a ride with Michelle.
SusanRight. Well, I had a really nice time.
HarrySo did I.
MichelleSo did I. I'm sorry you can't come with us, Susan.
SusanSo am I.
HarryBye-bye.
SusanHarry! Michelle! Can you wait till I make a phone call?
HarrySure.
SamSusan Stewart's office.
SusanSam, this is Susan.
SamHi. How was lunch?
SusanFine.
SamYou're late. The production department's waiting in the conference room.
SusanI know. Ask Paul Smith to fill in for me. He knows everything about the production schedule, and he can answer any questions.
SamRight.
SusanDon't tell anyone, but I'm taking a little time to smell the flowers.
SamGood for you. It'll be our sceret.
SusanBut schedule another production meeting for tomorrow. I'll be back for my six o'clock appointment with Mr. Ozawa.
SamOK, Susan. And have a nice afternoon.
SusanThanks
HarryShe likes you.
SusanI know. I like her.
HarryHow'd you do it?
SusanWe had a talk.
HarryAbout what?
SusanLife.
HarryAnd what did you decide?
SusanThat's a secret...between us women.



More information about Family Album USA video series at Family Album USA.



Children's thinking: Suy nghĩ của trẻ em

 

 

 A

One of the most eminent of psychologists, Clark Hull , claimed that the essence of reasoning lies in the putting together of two 'behaviour segments' in some novel way, never actually performed before, so as to reach a goal.
Một trong những nhà tâm lý học nổi tiếng nhất, Clark Hull, đã tuyên bố rằng bản chất của lý luận dựa trên việc kết hợp hai "phân đoạn hành vi" theo một cách mới lạ, chưa từng được thực hiện trước đó, để đạt được mục tiêu.

B

Two followers of Clark Hull, Howard and Tracey Kendler, devised a test for children that was explicitly based on Clark Hull's principles.
Hai người ủng hộ Clark Hull là Howard và Tracey Kendler, đã phát minh ra một bài kiểm tra cho trẻ em dựa trên các nguyên lý của Clark Hull.

The children were given the task of learning to operate a machine so as to get a toy.
Các em được giao nhiệm vụ học cách vận hành một cổ máy để lấy đồ chơi.

In order to succeed they had to go through a two-stage sequence.

Để thành công, các em phải trải qua một quá trình gồm hai giai đoạn.

The children were trained on each stage separately.

Các em được đào tạo trên mỗi giai đoạn một cách riêng biệt.

The stages consisted merely of pressing the correct one of two buttons to get a marble; and of inserting the marble into a small hole to release the toy.
Các giai đoạn đơn thuần chỉ bao gồm việc nhấn chính xác một trong hai nút để có được một viên đá cẩm thạch và chèn đá cẩm thạch vào một lỗ nhỏ để thả đồ chơi.

C

The Kendlers found that the children could learn the separate bits readily enough.

Kendlers phát hiện ra rằng các em có thể học cách tách các khối đồ chơi.

Given the task of getting a marble by pressing the button they could get the marble; given the task of getting a toy when a marble was handed to them, they could use the marble.
Với nhiệm vụ lấy đá cẩm thạch bằng cách nhấn vào nút, bọn trẻ có thể lấy được đá cẩm thạch; với nhiệm vụ lấy đồ chơi khi được trao cho 1 viên đá cẩm thạch, và chúng có thể sử dụng nó.

(All they had to do was put it in a hole.)

(Tất cả những gì chúng phải làm là đặt nó vào một lỗ hổng).

But they did not for the most part 'integrate' , to use the Kendlers' terminology.
Nhưng chúng đã không hợp nhất hoàn toàn, sử dụng theo thuật ngữ của Kendlers.

They did not press the button to get the marble and then proceed without further help to use the marble to get the toy.
Chúng đã không nhấn nút để lấy viên đá cẩm thạch và sau đó tiếp tục chơi mà không cần sự trợ giúp để biết cách sử dụng viên đá cẩm thạch để có được đồ chơi.

So the Kendlers concluded that they were incapable of deductive reasoning.

Vì vậy, Kendlers đã kết luận rằng bọn trẻ không có khả năng lý luận suy diễn.

D

The mystery at first appears to deepen when we learn, from another psychologist, Michael Cole, and his colleagues, that adults in an African culture apparently cannot do the ' task either.

Bí ẩn xuất hiện ở lần đầu tiên dường như sâu sắc hơn khi chúng ta học hỏi, từ một nhà tâm lý học khác, Michael Cole và các đồng nghiệp, cho rằng những người lớn trong nền văn hoá châu Phi dường như cũng không thể làm được nhiệm vụ đó.

But it lessens, on the other hand, when we learn that a task was devised which was strictly analogous to the Kendlers' one but much easier for the African males to handle.

Nhưng ngược lại, khi chúng ta biết rằng một thử thách đã được phát minh ra, điều này hoàn toàn tương tự như thử thách của Kendlers nhưng dễ dàng để giải quyết hơn đối với những người đàn ông châu Phi.

E


Instead of the button-pressing machine, Cole used a locked box and two differently coloured match-boxes, one of which contained a key that would open the box.
Thay vào việc sử dụng máy bấm nút, Cole đã sử dụng một hộp khóa và hai hộp màu khác nhau, trong đó một hộp chứa một chìa khóa có thể mở chiếc hộp.

Notice that there are still two behaviour segments — 'open the right match-box to get the key' and 'use the key to open the box' - so the task seems formally to be the same.
Lưu ý rằng vẫn tồn tại hai phân đoạn hành vi - "mở chiếc hộp phù hợp để lấy chìa khoá" và "sử dụng chìa khóa để mở hộp '- vì vậy nhiệm vụ có vẻ chính thức là giống nhau.

But psychologically it is quite different.
Nhưng về mặt tâm lý nó là khá khác nhau.

Now the subject is dealing not with a strange machine but with familiar meaningful objects; and it is clear to him what he is meant to do.
Bây giờ chủ đề không phải là giải quyết nhiệm vụ với một cái máy lạ mà là những vật thể quen thuộc, có ý nghĩa; và rõ ràng là người chơi hiểu rõ những gì cần phải làm.

 

It then turns out that the difficulty of 'integration' is greatly reduced.
Rõ ràng rằng khó khăn về việc 'hội nhập' này sẽ giảm đáng kể.

F


Recent work by Simon Hewson is of great interest here for it shows that, for young children, too, the difficulty lies not in the inferential processes which the task demands, but in certain perplexing features of the apparatus and the procedure.

Gần đây nghiên cứu của Simon Hewson rất được quan tâm vì nó cho thấy, đối với trẻ nhỏ, khó khăn không nằm ở các quá trình suy luận mà thử thách đòi hỏi mà nằm ở những đặc điểm phức tạp của bộ máy và quy trình.

When these are changed in ways which do not at all affect the inferential nature of the problem, then five-year-old children solve the problem as well as college students did in the ' own experiments.

Khi những thử thách được thay đổi theo những cách mà không ảnh hưởng đến bản chất suy luận của vấn đề, thì những trẻ em năm tuổi có thể giải quyết vấn đề tốt như sinh viên đại học có thể làm trong các thí nghiệm của chính mình.

G

Hewson made two crucial changes.

Hewson đã tạo ra hai thay đổi quan trọng.

First, he replaced the button-pressing mechanism in the side panels by drawers in these panels which the child could open and shut.
Thứ nhất, ông đã thay thế cơ chế bấm nút ở bên cạnh các bảng điều khiển bằng các ngăn kéo bên trong bảng điều khiển nơi mà đứa trẻ có thể mở và đóng.

This took away the mystery from the first stage of training.
Điều này đã làm mất đi sự bí ẩn của giai đoạn đầu tiên của quá trình đào tạo.

Then he helped the child to understand that there was no 'magic' about the specific marble which, during the second stage of training, the experimenter handed to him so that he could pop it in the hole and get the reward.
Sau đó, ông giúp đứa trẻ hiểu rằng không có 'phép thuật' nào về viên đá cẩm thạch đặc biệt, trong suốt giai đoạn thứ hai của cuộc quá trình đào tạo, người thử nghiệm giao cho đứa trẻ để nó có thể thả viên đá vào trong lỗ và nhận phần thưởng.

H


A child understands nothing, after all, about how a marble put into a hole can open a little door.
Một đứa trẻ không hiểu gì cả, về việc một viên đá cẩm thạch đặt vào lỗ có thể mở một cánh cửa nhỏ như thế nào.

How is he to know that any other marble of similar size will do just as well? Yet he must assume that if he is to solve the problem.

Làm thế nào để đứa trẻ biết rằng bất kỳ viên đá cẩm thạch nào với kích cỡ tương tự cũng sẽ làm được điều đó ? Tuy nhiên, đứa trẻ phải giả định được điều đó nếu nó muốn quyết được vấn đề.

Hewson made the functional equivalence of different marbles clear by playing a 'swapping game' with the children.
Hewson đã tạo ra một chức năng tương đương đối với các viên đá cẩm thạch khác nhau bằng cách chơi một trò chơi trao đổi với trẻ em.

The two modifications together produced a jump in success rates from 30 per cent to 90 per cent for five-year-olds and from 35 per cent to 72,5 per cent for four-year-olds.
Hai thay đổi này đã tạo ra sự nhảy vọt trong tỷ lệ thành công, từ 30% lên đến 90% đối với trẻ 5 tuổi và từ 35% đến 72,5% đối với trẻ 4 tuổi.

For three-year- olds, for reasons that are still in need of clarification, no improvement—rather a slight drop in performance - resulted from the change.

Đối với trẻ 3 tuổi, vì những lý do vẫn cần được làm rõ, kết quả này không có cải thiện – thậm chí kết quả còn giảm nhẹ.

I


We may conclude, then, that children experience very real difficulty when faced with the Kendler apparatus; but this difficulty cannot be taken as proof that they are incapable of deductive reasoning.

Vậy, chúng ta có thể kết luận rằng trẻ em gặp phải khó khăn thực sự khi phải đối mặt với các thiết bị của Kendler; nhưng khó khăn này không thể là bằng chứng để chứng tỏ rằng chúng không có khả năng lý luận suy diễn.


NGỌC THU

ARTCANDY SHOP NGỌC THU -     Trên   bước   đường   THÀNH   CÔNG , không   có   dấu   chân   của   những   kẻ   LƯỜI   BIẾNG . ...