All about Halloween

Tất cả những điều cần biết về Halloween


Voice 1  
Welcome to Spotlight. I’m Liz Waid.
Voice 2  
And I’m Bruce Gulland. Spotlight uses a special English method of broadcasting. It is easier for people to understand, no matter where in the world they live.
Voice 1  
Every October 31st children all across the United States do something strange. They imagine they are someone or something else. They put on strange clothes. They may even paint their faces or wear false hair. They walk around from house to house. They knock on the door of the house. When someone opens the door all the children say the same thing:
Trick or treat!
Voice 2  
The person in the house gives them a sweet candy treat! The children do this again and again for one house to the next. This is the holiday of Halloween. Today’s Spotlight is on Halloween - and other holidays like it.
Voice 1  
The tradition of Halloween is very old. In fact, people who study history believe that Halloween traditions began as long as 2,500 years ago. They believe these traditions started in ancient Ireland, with the Celtic people.
Voice 2  
The Celts of Ireland counted two parts of the year. The bright half of the year was summer. And the dark half was winter. They believed that the bright half of the year ended around October 31. After this day, winter was coming. The Celtic people called this change in season Samhain, which means the ‘end of summer.’
Voice 1  
Samhain was a special time. It was both a celebration of the end of summer, or life, and the beginning of winter, or death. So it was also a frightening time. The Celts believed that there was a natural barrier between the world of the living and the world of the dead. But, at Samhain, the barrier disappeared. They believed that spirits could rise from the dead and come among the living.
Voice 2  
Historians say that during the celebration of Samhain the Celts dressed themselves in different clothes. They walked through their villages making lots of noise. And they caused disorder in the village. They believed that this frightened the spirits away. Some historians also believe that the Celts sacrificed humans or animals during this celebration as a warning to the spirits.
Voice 1  
Other people groups in other parts of the world also celebrated similar holidays. Around the year 400, Christians came to Ireland. They began to celebrate Christian holidays at the same time the Celts celebrated their holidays.
Voice 2  
For many years the Christians had a celebration in honour of saints - special people in the Church. They called this celebration ‘All Saints Day,’ or ‘All Hallows Day.’ It was a day to celebrate these special saints, or ‘holy,’ people. They celebrated ‘All Hallows Day’ on November 1st.
Voice 1  
The night before a special day is called an “eve”. After a time, people began calling the Samhain celebration ‘All Hallows Eve.’ Since language is always changing, people soon shortened the name. Instead of ‘All Hallows Eve’, they called it ‘Halloween’, and that is what we call it today!
Voice 2  
In the 16th century, another tradition began. In the days leading up to the Samhain celebration, the people of Ireland and Britain dressed in different clothes. They went house to house. At each house, they sang songs to the dead. Then the people of the house gave them small sweet cakes.
Voice 1  
Irish settlers brought Halloween traditions to the United States in the middle 1800s. But people there did not really celebrate Halloween until almost 100 years later - during the early 1900s. For most children today in the US, Canada, the UK and other places, Halloween is about candy and fun clothes. But other people have a day like this to celebrate the people who have lived and died before us.
Voice 2
Many countries have a celebration to remember people who have died. Some celebrations are at different times of the year. They do not always call these celebrations ‘Halloween’. But the celebrations have similar meanings. So, how do you celebrate Halloween?
Voice 1  
On Halloween in Belgium, there are parades and scary decorations like spiders and ghosts. But people also light candles. These candles help people remember their dead relatives.
Voice 2  
In the Czech Republic they celebrate Dusicky. People visit the place where a family member is buried.
Voice 1  
In China, people do not celebrate Halloween. But they have a very similar celebration called ‘Yue Lan’. It is the ‘Festival of the Hungry Ghosts.’ The people there believe that spirits visit the world for 24 hours. Some people burn pictures of fruit or money. They believe that the spirits can see these burned pictures. And the burned pictures bring calm and peace to the ghosts. This celebration is not a time for games or dressing up. Instead, it is a day to remember and respect the memory of dead ancestors.
Voice 2  
In Mexico, the people celebrate ‘Dia De Muertos’ - ‘the day of the dead.’ Some other Latin American countries also celebrate this holiday. It is not a scary day. It is a time to remember friends and family members who have died. A three-day celebration begins on October 31. During this time, families make special places in their homes to honour their dead friends and family. They place candy, photographs, fresh water, flowers, and food and drink in this special place. They burn candles and strong smelling incense to help spirits find their way home. The last day of the celebration is called ‘All Soul’s Day’. On this day, living family members eat a meal at the gravesite where dead friends and family are buried. They tell stories and remember good times of when the person was alive.
Voice 1  
And the tradition of Halloween is still popular in Ireland too! Today, on Halloween, Irish boys and girls dress like ghosts, witches, or other frightening creatures. They light big fires. Many children go around to different houses. They ask for fruits, nuts, or sweets.
Voice 2
Halloween can be a lot of fun for children. But is also a good time to remember someone you love who has died. Do you celebrate Halloween? Do you have a tradition that helps you remember people who have died? Tell us about your experiences. You can leave a comment on our website. Or email us at radio@radioenglish.net. You can also comment on Facebook at Facebook.com/spotlightradio.
Voice 1  
The writers of this program were Liz Waid and Adam Navis. The producer was Michio Ozaki. The voices you heard were from the United States and the United Kingdom. You can listen to this program again, and read it, on the internet at www.radioenglish.net. This program is called, ‘All About Halloween’.
Voice 2  
Visit our website to download our free official app for Android and Apple devices. We hope you can join us again for the next Spotlight program. Goodbye.

Question:

Do you celebrate Halloween? Do you celebrate any holiday to remember loved ones who have died?



Every October 31st children all across the United States do something strange.
Cứ mỗi đến ngày 31 tháng 10 thì trẻ em trên khắp Hoa Kỳ sẽ làm một điều gì đó kỳ lạ.
They imagine they are someone or something else.
Chúng tưởng tượng là ai đó hoặc một cái gì đó khác.
They put on strange clothes.
Chúng khoác lên những bộ cánh kỳ quặc..
They may even paint their faces or wear false hair.
Chúng thậm chí có thể vẽ lên mặt hoặc đội tóc giả.
They walk around from house to house.
Chúng đi từ nhà này sang nhà khác.
They knock on the door of the house.
Chúng gõ cửa nhà.
When someone opens the door all the children say the same thing: Trick or treat!.
Khi ai đó mở cửa, tất cả bọn trẻ đều nói cùng một câu là: “ “Cho kẹo hay bị ghẹo”!.
The person in the house gives them a sweet candy treat!.
Người trong nhà cho chúng kẹo
The children do this again and again for one house to the next.
Những đứa trẻ lặp lại nhiều lần ở các nhà tiếp theo.
This is the holiday of Halloween.
Đây là ngày lễ Halloween.
Today’s Spotlight is on Halloween - and other holidays like it.
Tiêu điểm hôm nay sẽ nói về Halloween - và những ngày lễ khác giống như vậy.
The tradition of Halloween is very old.
Truyền thống của Halloween từ rất lâu đời.
In fact, people who study history believe that Halloween traditions began as long as 2,500 years ago.
Trên thực tế, những người nghiên cứu lịch sử tin rằng truyền thống của ngày Halloween bắt đầu từ 2,500 năm trước.
They believe these traditions started in ancient Ireland, with the Celtic people.
Họ tin rằng những truyền thống này bắt đầu ở Ireland cổ đại, với người Celtic.
The Celts of Ireland counted two parts of the year.
Người Celts của Ireland đã tính hai phần của năm.
The bright half of the year was summer.
Nửa sáng là mùa hè.
And the dark half was winter.
Và nửa tối là mùa đông.
They believed that the bright half of the year ended around October 31.
Họ tin rằng nửa năm sáng kết thúc vào khoảng ngày 31 tháng 10.
After this day, winter was coming.
Sau ngày này, mùa đông sẽ tới.
The Celtic people called this change in season Samhain, which means the ‘end of summer.
Người Celtic gọi sự thay đổi này trong mùa là Samhain, có nghĩa là 'kết thúc mùa hè'.
’ Samhain was a special time.
Samhain là một thời gian đặc biệt.
It was both a celebration of the end of summer, or life, and the beginning of winter, or death.
Nó vừa là một lễ kỷ niệm cuối mùa hè, hay cuộc sống, và bắt đầu của mùa đông, hay cái chết.
So it was also a frightening time.
Vì vậy, đó cũng là một thời gian đáng sợ.
The Celts believed that there was a natural barrier between the world of the living and the world of the dead.
Người Celts tin rằng có một rào cản tự nhiên giữa thế giới của người sống và thế giới của người chết.
But, at Samhain, the barrier disappeared.
Nhưng, tại Samhain, rào cản này biến mất.
They believed that spirits could rise from the dead and come among the living.
Họ tin rằng linh hồn có thể sống lại từ cõi chết và đến giữa những người sống.
Historians say that during the celebration of Samhain the Celts dressed themselves in different clothes.
Các nhà sử học nói rằng trong lễ kỷ niệm Samhain, người Celts mặc quần áo khác nhau.
They walked through their villages making lots of noise.
Họ đi khắp làng của họ gây ra nhiều tiếng ồn.
And they caused disorder in the village.
Và họ gây ra sự rối loạn trong làng.
They believed that this frightened the spirits away.
Họ tin rằng điều này khiến các linh hồn sợ hãi.
Some historians also believe that the Celts sacrificed humans or animals during this celebration as a warning to the spirits.
Một số nhà sử học cũng tin rằng người Celts đã tế cả con người hoặc động vật trong lễ kỷ niệm này như một lời cảnh báo cho các linh hồn.
Other people groups in other parts of the world also celebrated similar holidays.
Các nhóm người khác ở các nơi khác trên thế giới cũng tổ chức các ngày lễ tương tự.
Around the year 400, Christians came to Ireland.
Vào khoảng năm 400, các Kitô hữu đã đến Ireland.
They began to celebrate Christian holidays at the same time the Celts celebrated their holidays.
Họ bắt đầu ăn mừng ngày lễ Kitô giáo cùng lúc người Celts tổ chức ngày lễ của họ.
For many years the Christians had a celebration in honour of saints - special people in the Church.
Trong nhiều năm, các Kitô hữu đã có một lễ kỷ niệm để tôn vinh các vị thánh - những người đặc biệt trong Giáo hội.
They called this celebration ‘All Saints Day,’ or ‘All Hallows Day’.
Họ gọi lễ kỷ niệm này là 'Ngày các Thánh' hoặc 'All Hallows Day’.
It was a day to celebrate these special saints, or ‘holy,’ people.
Đó là một ngày để tôn vinh những vị thánh đặc biệt, hay những người 'thánh thiện'.
They celebrated ‘All Hallows Day’ on November 1st.
Họ đã tổ chức 'All Hallows Day' vào ngày 1 tháng 11.
The night before a special day is called an “eve”.
Đêm trước một ngày đặc biệt được gọi là một đêm giao thừa.
After a time, people began calling the Samhain celebration ‘All Hallows Eve.
Sau một thời gian, mọi người bắt đầu gọi lễ kỷ niệm Samhain là 'All Hallows Eve'.
Since language is always changing, people soon shortened the name.
Vì ngôn ngữ luôn thay đổi, mọi người sớm rút ngắn tên này.
Instead of ‘All Hallows Eve’, they called it ‘Halloween’, and that is what we call it today!.
Thay vì 'All Hallows Eve', họ gọi đó là 'Halloween', và đó là những gì chúng ta gọi nó ngày hôm nay!.
In the 16th century, another tradition began.
Vào thế kỷ 16, một truyền thống khác bắt đầu.
In the days leading up to the Samhain celebration, the people of Ireland and Britain dressed in different clothes.
Trong những ngày trước lễ kỷ niệm Samhain, người dân Ireland và Anh mặc các bộ trang phục khác nhau.
They went house to house.
Họ đến từng ngôi nhà
At each house, they sang songs to the dead.
Tại mỗi ngôi nhà, họ hát những bài hát cho người chết.
Then the people of the house gave them small sweet cakes.
Sau đó, người dân của ngôi nhà đã cho họ những chiếc bánh ngọt nhỏ.
Irish settlers brought Halloween traditions to the United States in the middle 1800s.
Cư dân Ailen đã mang truyền thống Halloween đến Hoa Kỳ vào giữa những năm 1800.
But people there did not really celebrate Halloween until almost 100 years later - during the early 1900s.
Nhưng mọi người ở đó đã không thực sự ăn mừng Halloween cho đến gần 100 năm sau - vào đầu những năm 1900.
For most children today in the US, Canada, the UK and other places, Halloween is about candy and fun clothes.
Đối với hầu hết trẻ em ngày nay ở Mỹ, Canada, Anh và những nơi khác, Halloween là về kẹo và quần áo vui nhộn.
But other people have a day like this to celebrate the people who have lived and died before us.
Nhưng những người khác có một ngày như thế này để kỷ niệm những người đã sống và chết trước chúng ta.
Many countries have a celebration to remember people who have died.
Nhiều quốc gia có một lễ kỷ niệm để tưởng nhớ những người đã chết.
Some celebrations are at different times of the year.
Một số lễ kỷ niệm là vào các thời điểm khác nhau trong năm.
They do not always call these celebrations ‘Halloween’.
Họ không phải lúc nào cũng gọi những lễ kỷ niệm này là 'Halloween'.
But the celebrations have similar meanings.
Nhưng lễ kỷ niệm có ý nghĩa tương tự.
So, how do you celebrate Halloween?.
Vậy, bạn ăn mừng Halloween như thế nào?.
On Halloween in Belgium, there are parades and scary decorations like spiders and ghosts.
Vào ngày lễ Halloween ở Bỉ, có những cuộc diễu hành và trang trí đáng sợ như nhện và ma.
But people also light candles.
Nhưng người ta cũng thắp nến.
These candles help people remember their dead relatives.
Những ngọn nến giúp mọi người nhớ đến người thân đã mất của họ.
In the Czech Republic they celebrate Dusicky.
Ở Cộng hòa Séc, họ ăn mừng Dusicky.
People visit the place where a family member is buried.
Mọi người đến thăm nơi chôn cất một thành viên trong gia đình.
In China, people do not celebrate Halloween.
Ở Trung Quốc, mọi người không tổ chức lễ Halloween.
But they have a very similar celebration called ‘Yue Lan’.
Nhưng họ có một dịp lễ tương tự gọi là “tháng cô hồn”.
It is the ‘Festival of the Hungry Ghosts.
Đó là 'Lễ hội của những con ma đói'.
The people there believe that spirits visit the world for 24 hours.
Người dân ở đó tin rằng các linh hồn đến thăm thế giới này trong 24 giờ.
Some people burn pictures of fruit or money.
Một số người đốt hình ảnh của trái cây hoặc tiền.
They believe that the spirits can see these burned pictures.
Họ tin rằng các linh hồn có thể nhìn thấy những hình ảnh bị đốt cháy này.
And the burned pictures bring calm and peace to the ghosts.
Và những bức ảnh bị đốt cháy mang lại sự bình tĩnh và bình yên cho những hồn ma.
This celebration is not a time for games or dressing up.
Lễ kỷ niệm này không phải là thời gian cho các trò chơi hoặc mặc quần áo.
Instead, it is a day to remember and respect the memory of dead ancestors.
Thay vào đó là một ngày để nhớ và tôn trọng ký ức của tổ tiên đã chết.
In Mexico, the people celebrate ‘Dia De Muertos’ - ‘the day of the dead.
Tại Mexico, người dân ăn mừng 'Dia De Muertos' - 'ngày của người chết'.
’ Some other Latin American countries also celebrate this holiday.
Một số nước Mỹ Latinh khác cũng kỷ niệm ngày lễ này.
It is not a scary day.
Đó không phải là một ngày đáng sợ.
It is a time to remember friends and family members who have died.
Đó là thời gian để nhớ bạn bè và các thành viên gia đình đã chết.
A three-day celebration begins on October 31.
Lễ kỷ niệm ba ngày bắt đầu vào ngày 31 tháng 10.
During this time, families make special places in their homes to honour their dead friends and family.
Trong thời gian này, các gia đình tạo ra những nơi đặc biệt trong nhà để tôn vinh những người bạn và gia đình đã chết của họ.
They place candy, photographs, fresh water, flowers, and food and drink in this special place.
Họ đặt kẹo, hình ảnh, nước ngọt, hoa, và thức ăn và đồ uống ở nơi đặc biệt này.
They burn candles and strong smelling incense to help spirits find their way home.
Họ đốt nến và hương có mùi mạnh để giúp các linh hồn tìm đường về nhà.
The last day of the celebration is called ‘All Soul’s Day’.
Ngày cuối cùng của lễ kỷ niệm được gọi là 'Ngày linh hồn'.
On this day, living family members eat a meal at the gravesite where dead friends and family are buried.
Vào ngày này, các thành viên gia đình còn sống ăn một bữa ăn tại ngôi mộ nơi chôn cất bạn bè và gia đình.
They tell stories and remember good times of when the person was alive.
Họ kể chuyện và nhớ những lúc tốt đẹp khi người còn sống.
And the tradition of Halloween is still popular in Ireland too!.
Và truyền thống Halloween vẫn còn phổ biến ở Ireland!.
Today, on Halloween, Irish boys and girls dress like ghosts, witches, or other frightening creatures.
Ngày nay, vào ngày lễ Halloween, các chàng trai và cô gái Ailen ăn mặc như ma, phù thủy hoặc các thứ đáng sợ khác.
They light big fires.
Họ đốt những đống lửa lớn.
Many children go around to different houses.
Nhiều trẻ em đi khắp các nhà.
They ask for fruits, nuts, or sweets.
Chúng xin trái cây, các loại hạt, hoặc đồ ngọt.
Halloween can be a lot of fun for children.
Halloween có thể rất vui đối với trẻ em.
But is also a good time to remember someone you love who has died.
Nhưng cũng là thời điểm tốt để nhớ một người mà bạn yêu đã mất.
Do you celebrate Halloween?.
Bạn có tổ chức lễ Halloween không?.
Do you have a tradition that helps you remember people who have died?.
Bạn có một truyền thống giúp bạn nhớ những người đã mất không?

Gender Equality by Emma Watson


 “Girls should never be afraid to be smart.”

Emma Watson


“I am reaching out to you because I need your help. We want to end gender inequality—and to do that we need everyone to be involved.

This is the first campaign of its kind at the UN: we want to try and galvanize as many men and boys as possible to be advocates for gender equality. And we don’t just want to talk about it, but make sure it is tangible.

I was appointed six months ago and the more I have spoken about feminism the more I have realized that fighting for women’s rights has too often become synonymous with man-hating. If there is one thing I know for certain, it is that this has to stop.

For the record, feminism by definition is: “The belief that men and women should have equal rights and opportunities. It is the theory of the political, economic and social equality of the sexes.”

I started questioning gender-based assumptions when at eight I was confused at being called “bossy,” because I wanted to direct the plays we would put on for our parents—but the boys were not.

When at 14 I started being sexualized by certain elements of the press.

When at 15 my girlfriends started dropping out of their sports teams because they didn’t want to appear “muscly.”

When at 18 my male friends were unable to express their feelings.


I decided I was a feminist and this seemed uncomplicated to me. But my recent research has shown me that feminism has become an unpopular word.
Apparently I am among the ranks of women whose expressions are seen as too strong, too aggressive, isolating, anti-men and, unattractive.

Why is the word such an uncomfortable one?

I am from Britain and think it is right that as a woman I am paid the same as my male counterparts. I think it is right that I should be able to make decisions about my own body. I think it is right that women be involved

on my behalf in the policies and decision-making of my country. I think it is right that socially I am afforded the same respect as men. But sadly I can say that there is no one country in the world where all women can expect to receive these rights.

No country in the world can yet say they have achieved gender equality.

These rights I consider to be human rights but I am one of the lucky ones. My life is a sheer privilege because my parents didn’t love me less because I was born a daughter. My school did not limit me because I was a girl. My mentors didn’t assume I would go less far because I might give birth to a child one day. These influencers were the gender equality ambassadors that made me who I am today. They may not know it, but they are the inadvertent feminists who are changing the world today. And we need more of those.

And if you still hate the word—it is not the word that is important but the idea and the ambition behind it. Because not all women have been afforded the same rights that I have. In fact, statistically, very few have been.

In 1995, Hilary Clinton made a famous speech in Beijing about women’s rights. Sadly many of the things she wanted to change are still a reality today.

But what stood out for me the most was that only 30 per cent of her audience were male. How can we affect change in the world when only half of it is invited or feel welcome to participate in the conversation?

Men—I would like to take this opportunity to extend your formal invitation. Gender equality is your issue too.

Because to date, I’ve seen my father’s role as a parent being valued less by society despite my needing his presence as a child as much as my mother’s.

I’ve seen young men suffering from mental illness unable to ask for help for fear it would make them look less “macho”—in fact in the UK suicide is the biggest killer of men between 20-49 years of age; eclipsing road accidents, cancer and coronary heart disease. I’ve seen men made fragile and insecure by a distorted sense of what constitutes male success. Men don’t have the benefits of equality either.

We don’t often talk about men being imprisoned by gender stereotypes but I can see that that they are and that when they are free, things will change for women as a natural consequence.

If men don’t have to be aggressive in order to be accepted women won’t feel compelled to be submissive. If men don’t have to control, women won’t have to be controlled.

Both men and women should feel free to be sensitive. Both men and women should feel free to be strong… It is time that we all perceive gender on a spectrum not as two opposing sets of ideals.

If we stop defining each other by what we are not and start defining ourselves by what we are—we can all

be freer and this is what HeForShe is about. It’s about freedom.

I want men to take up this mantle. So their daughters, sisters and mothers can be free from prejudice but also so that their sons have permission to be vulnerable and human too—reclaim those parts of themselves they abandoned and in doing so be a more true and complete version of themselves.

You might be thinking who is this Harry Potter girl? And what is she doing up on stage at the UN. It’s a good question and trust me, I have been asking myself the same thing. I don’t know if I am qualified to be here. All I know is that I care about this problem. And I want to make it better.

And having seen what I’ve seen—and given the chance—I feel it is my duty to say something. English Statesman Edmund Burke said: “All that is needed for the forces of evil to triumph is for enough good men and women to do nothing.”

In my nervousness for this speech and in my moments of doubt I’ve told myself firmly—if not me, who, if not now, when. If you have similar doubts when opportunities are presented to you I hope those words might be helpful.

Because the reality is that if we do nothing it will take 75 years, or for me to be nearly a hundred before women can expect to be paid the same as men for the same work. 15.5 million girls will be married in the next 16 years as children. And at current rates it won’t be until 2086 before all rural African girls will be able to receive a secondary education.

If you believe in equality, you might be one of those inadvertent feminists I spoke of earlier.

And for this I applaud you.

We are struggling for a uniting word but the good news is we have a uniting movement. It is called HeForShe. I am inviting you to step forward, to be seen to speak up, to be the “he” for “she”. And to ask yourself if not me, who? If not now, when?

Thank you.”

Emma Watson




VOA_HEALTH: Want to Lose Weight? Try Counting Calories



Want to Lose Weight?
Try Counting Calories
Muốn giảm cân?
Hãy thử tính lượng calo
How many calories we eat appears to be more important than what we eat when we eat too much.

That was the finding of a new study that should be satisfying to anyone who counts calories for weight control.
Chúng ta ăn bao nhiêu calo dường như là quan trọng hơn chúng ta ăn gì khi ta ăn quá nhiều.

Đó là một phát hiện của một nghiên cứu mới sẽ làm thỏa mãn bất kỳ ai đang tính toán lượng calo để kiểm soát cân nặng.
More than one billion adults are overweight.

The World Health Organization calls obesity a global epidemic.

Government researchers have just reported their latest estimates for the United States.
Hơn một tỷ người trưởng thành bị thừa cân.

Tổ chức y tế thế giới gọi béo phì là một đại dịch toàn cầu.

Các nhà nghiên cứu của chính phủ vừa báo cáo những ước tính mới nhất của họ cho Hoa Kỳ.
The good news: obesity rates have not increased much in recent years.

The bad news: they have not decreased either.

More than one-third of adults were obese in two thousand nine and two thousand ten. 
Tin tốt lành là: tỷ lệ béo phì đã không tăng nhiều trong những năm gần đây.

Còn tin xấu là: tỷ lệ này cũng không hề giảm.
Hơn một phần ba những người trưởng thành đã bị béo phì trong năm 2009 và 2010.
Anyone who has ever tried to lose weight knows there are all kinds of conflicting diet plans.

Some tell people not to eat carbohydrates.


Others say not to eat fats.


Still others say to eat more protein. Or to eat less protein.
Bất kỳ ai đã từng cố gắng để giảm cân đều biết rằng có tất cả các loại kế hoạch ăn kiêng mâu thuẫn nhau.

Một số người nói với mọi người rằng không nên ăn nhiều các hợp chất hợp cơ.

Một số khác thì nói đừng ăn chất béo.

Tuy nhiên có những người khác lại nói ăn nhiều chất đạm hơn. Hoặc ăn ít chất đạm hơn.
Dr. George Bray at the Pennington Biomedical Research Center in Louisiana led the new study.

He wanted to know if protein affects weight gain. 

Twenty-five healthy adults were in the study.


They were overfed by almost a thousand calories a day over an eight-week period.
Tiến sĩ George Bray tại Trung tâm Nghiên cứu Y Sinh Pennington ở Louisiana đứng đầu nghiên cứu.

Ông đã muốn biết xem liệu chất đạm có ảnh hưởng đến việc tăng cân hay không.

25 người trưởng thành khỏe mạnh đã tham gia vào nghiên cứu.

Họ đã ăn quá nhiều, gần một nghìn calo một ngày trong khoảng thời gian 8 tuần.
Calories in food are a measure of energy.


The people followed diets with low, normal or high levels of protein. 

Normal was defined as fifteen percent of energy from protein.
Lượng calo trong thức ăn là một tiêu chuẩn để đo năng lượng.

Những người tham gia đã theo các chế độ ăn với các mức chất đạm thấp, bình thường và cao.

Mức độ bình thường được định nghĩa là 15% năng lượng từ chất đạm.
Dr. Bray says all of them gained weight: "Fat storage was exactly the same with all three levels of protein.

It was the calories that they ate that affected the body fat that they stored."

Those who ate a higher percentage of protein gained more lean body mass.
Tiến sĩ Bray nói rằng tất cả họ đều đã tăng cân: “Việc tích trữ chất béo giống nhau hoàn toàn như ba mức chất đạm.
Chính lượng calo mà họ ăn đã làm ảnh hưởng tới lượng mỡ cơ thể mà họ đã tích trữ.”

Những người ăn tỷ lệ phần trăm chất đạm cao hơn đã có được một thân hình gầy hơn.
Dr. Bray says the opposite happened on a low protein diet: "If your protein intake's low, you'll actually lose body mass even though you're eating an excess amount of calories."


He tells his patients to weigh themselves regularly so they can know quickly if they gain weight.

His study appeared in the Journal of the American Medical Association.
Tiến sĩ Bray nói rằng điều ngược lại đã xảy ra đối với một chế độ ăn có chất đạm thấp: “Nếu lượng chất đạm nạp vào của bạn thấp, bạn sẽ thực sự giảm khối lượng cơ thể ngay cả khi bạn đang ăn một lượng calo vượt quá mức.” 

Ông nói với những bệnh nhân của mình nên cân thường xuyên để có thể nhanh chóng biết  nếu như bị lên cân. 

Nghiên cứu của ông đã xuất hiện trên Tạp chí của Hiệp Hội y khoa Hoa Kỳ.
Dr. Dariush Mozaffarian at the Harvard School of Public Health studies the relationship between diet and conditions like heart disease and diabetes.


He says, "We don't need to go down a list of 'avoid this, avoid that' -- become, you know, food police.


It's really actually mostly foods that should be increased.

It's fruits, vegetables, whole grains, fish, vegetable oils and nuts."

He says increasing these six foods by about one serving each day would reduce obesity and help slow the epidemic of obesity-related diseases.
Tiến sĩ Dariush Mozaffarian tại trường Đại học Y tế công cộng Harvard nghiên cứu mối quan hệ giữa chế độ ăn uống và các tình trạng như  bệnh tim và bệnh tiểu đường.

Ông nói, “chúng ta không cần lên một danh sách “tránh điều này, tránh điều kia” để trở thành kẻ kiểm soát đồ ăn.

Đó thực sự là hầu hết các loại thức ăn nên được tăng thêm.

Đó là trái cây, rau, ngũ cốc, cá, dầu thực vật và các loại hạt.”

Ông nói việc tăng thêm sáu loại thức ăn này trong mỗi bữa hằng ngày sẽ làm giảm béo phì và giúp làm chậm lại các bệnh liên quan đến béo phì.

NGỌC THU

ARTCANDY SHOP NGỌC THU -     Trên   bước   đường   THÀNH   CÔNG , không   có   dấu   chân   của   những   kẻ   LƯỜI   BIẾNG . ...